Created in a World Story Exchange workshop, December 2014.

Thanh Hung

"My Hometown" 
"Mô tả"

"Gate of traditional tea making village" - Every village has its gate which is considered as welcome and introduction for visitor.
  
"Cổng làng chè truyền thống" Mỗi làng có một chiếc cổng vào, gọi là cổng làng. Cổng làng như một lời giới thiệu, lời chào với mọi người.
"Drying wood" - Thin wood layer was drying before manufactured.
 
"Phơi gỗ" - Những tấm gỗ mỏng được phơi trước khi ép thành tấm gỗ lớn.
"Tea Hills" - Tea is the speciality of Thai Nguyen and well-known nationally in Vietnam.
 
"Đồi chè" - Chè là một loại cây đặc sản của Thái Nguyên. Chè ở Thái Nguyên là một trong những giống cây nổi tiếng nhất ở Việt Nam.
"Farmers picking tea leaves" - The young couple was picking up tea leaves. The weather was cool.
 
"Người dân hái chè" - Hai vợ chồng đang hái chè buổi sáng, vì thời tiết lúc này mát mẻ.
"Brick-making workshop"- Clay is formed into rectangles before burning.

"Lò gạch" - Đất được đúc thành khuôn hình hộp chữ nhật, rồi cho vào lò nung thành viên gạch.
"Town market" - In the town market, the local women joyfully sell vegtables.

"Chợ quê" - Một góc nhỏ chợ quê, những người phụ nữ cao tuổi mang rau ra chợ bán trong niềm hân hoan.
"On route to my house" - Looking at the water surface of the pond always makes me feel peaceful.

"Đường vào nhà tôi" - Ngắm mặt nước của ao luôn cho tôi cảm giác bình yên.
"My grandmother" - My dear grandma. 

"Bà tôi" - Người bà mà tôi yêu quý.

My Hometown:
"Quê hương nếu ai không nhớ, sẽ không lớn nổi thành người.” (Translator's note: I’m sorry I cannot translate this sentence into Vietnamese.)
It is from a very popular Vietnamese folk song. “Hometown”, the echo of the word always makes me feel emotional. I chose these pictures of my hometown for that reason.

Every village has its gate. The gate is there to welcome guests, and to introduce the village. The first photograph is the gate of my village.  On the way to my village, there were several thin wood pieces which were being dried before manufacturing. The second photograph captured their drying field.

Tea is the speciality of my hometown. It is grown on the hills. Tea tree will lasted from 5 to 10 years or even more. The third photos captured the hills of tea trees. Farmers usually picks up tea leaves after a rainy day because there will be more young leaves. The fourth photo is of a young couple picking up tea leaves in the morning.

In the hills of my home, clay is the main ingredient of the soil. They collect the soil to make bricks. The fifth photo shows unbaked bricks. The background is the brick-making workshop. It is not promoted by the government because it pollutes the environment.

I like to visit the local market. Many ethnic people sell things there, and most products are food. It is mostly elderly sellers, who are very friendly. The sixth photo is about the local market.

Most households have pond in front of the home. The 7th photo is my family's pond. Looking at the pound always make me feel peaceful.

There were many reasons I took this trip back to the hometown to take these photographs. The most important reason was to capture the kind smile of my grandmother. She usually gets up very early to make breakfast for my family. The 8th photograph is of my grandmother.


Mô tả:
“Quê hương nếu ai không nhớ, sẽ không lớn nổi thành người”. 


Đó là câu hát rất quen thuộc với mỗi người dân Việt Nam. Quê hương là hai tiếng rất thương thương mà khi nhắc đến luôn cho ta một cảm giác xao xuyến. Tôi lựa chọn những bức ảnh về quê hương của tôi.


Mỗi làng quê ở Việt Nam đều có một chiếc cổng, gọi là cổng làng. Đó như một lời chào, cũng là lời giới thiệu về làng đó. Bức ảnh số 1 là cổng vào làng tôi. Bên đường vào làng là những tấm gỗ mỏng, người nông dân sẽ ép chúng với nhau để tạo thành tấm gỗ lớn. Bức ảnh số 2 là bãi đất phơi rất nhiều những tấm gỗ mỏng.

Cây chè là đặc sản của quê tôi. Chè được trồng dọc trên các sườn đồi. Nó có tuổi thọ từ 5 đến 10 năm, hoặc lâu hơn nữa. Bức ảnh số 3 là một đồi chè ven đường tôi đi.  Những người nông dân thường hái chè sau những hôm mưa, vì khi đó cây chè có nhiều lá non. Bức ảnh số 4 là hai vợ chồng đang hái chè buổi sáng.

Đất đồi ở quê tôi chủ yếu là đất sét. Người dân có thể dùng loại đất này để nung thành những viên gạch. Bức ảnh số 5 có những viên gạch chưa nung. Ở phía xa xa là một cái lò gạch đang hoạt động. Tuy nhiên việc sử dụng lò nung gạch không được khuyến khích vì nó làm ô nhiễm môi trường.

Tôi thích đi chợ gần nhà, được gọi là chợ quê. Ở đó có nhiều người dân tộc thiểu số mang đồ ra bán. Chủ yếu là các loại thức ăn do họ trồng hoặc nuôi. Có rất nhiều người già mang đồ ra chợ bán. Họ là những người rất thân thiện. Bức ảnh số 6 là một góc nhỏ chợ quê.

Hầu hết mỗi gia đình đều có một chiếc ao để nuôi cá. Bức ảnh số 7 là chiếc ao của nhà tôi. Ngắm mặt ao luôn cho tôi một cảm giác bình yên.

Có nhiều lý do khiến tôi về quê để thực hiện những bức ảnh này. Nhưng lý do quan trọng nhất là được nhìn thấy nụ cười đôn hậu của bà tôi. Bà thường dậy sớm để nhóm bếp và nấu bữa sáng cho cả nhà. Bức ảnh số 8 là bà của tôi.