Created in a World Story Exchange workshop, December 2014.

Tranh Trang

This is my first instrument - violin. 

Đây là nhạc cụ đầu tiên của tôi – cây đàn Vi-ô-lông.
Inside my box, it is divided into four parts. I am practicing this piece of music: Canon in D.

Hộp đựng đàn được chia thành bốn phần. Tôi hiện đang tập bản nhạc: Canon in D.
My lovely Spongebob and the box of the violin. 

Đây là Spongebob.
My violin.

Cây đàn vi-ô-lông.
The turn-knob of my violin. There are four turn-knobs to adjust the pitch of the string. Just a little.

Đây là hộp chốt của đàn vi ô lông. Có 3 hộp chốt trển đàn để điều chỉnh lên dây. Tuy nhiên nó chỉ điều chỉnh một chút về cao độ.
The big turn-knob. It also adjusts the pitch, but it can make a lot difference. 

Đây là hộp chốt lớn. Nó dùng để chỉnh cao độ nhưng nó có thể chính cao độ rất khác nhau.
My violin teacher. He can play 5 instruments: violin, guitar, piano, drum, trumpet. 

Đây là thầy giáo dạy vi-ô-lông. Thầy có thể chơi 5 nhạc cụ: vi-ô-lông, ghita, đàn pi-a-nô, trống và kèn trumpet.
My violin class: people practice individually. 

Lớp học nhạc của tôi: Mọi người tập luyện cá nhân.
My friend surprised me with a gift. When I finished my class, he asked me to meet him because he had something special for me. He gave me this present, but I had to fit it into my violin case. After fitting it, I realized that it’s not a violin, it’s a viola. But he wanted to encourage me to practice even if it’s viola or violin.

Một món quà bất ngờ do bạn tôi tặng. Khi tôi kết thúc lớp học, bạn tôi hẹn gặp vì anh ý sẽ có một điều bất ngờ dành cho tôi. Và anh ý tặng tôi một món quà nhưng tôi cần phải lắp để hoàn chỉnh thành một cây đàn vi-ô-lông. Tuy nhiên sau khi lắp xong tôi nhận ra rằng nó không phải là đàn vi-ô-lông mà đó cà một cây đàn cello. Tuy nhiên tôi hiểu bạn tôi đã muốn khuyến khích tôi tập luyện dù đó là cello hay vi ô lông đi chăng nữa.



Artist Statement:
I was not born with talent of playing any instrument or anything related to art. I always believe that when we practice and work hard, at least we can play one of these. But one of my problems is tuition fee because my mother never accepts to pay money for me to study anything like this. When I went to my University, one student introduce me to free class of violin. Of course It’s free, I’ve just pay money for buying this violin – my first instrument (file#1). When I opened my box, it looked like I opened a new world.

After one year, learning and practicing, now I can play 3 songs: ABC or twinkle twinkle little star, happy birthday, and forever. I have performed once in Vietnamese’s teacher day with my classmate. This is the first time I’ve performed on the stage. I was so nervous, but my classmate was so cute. He stood by me and said that “Don’t worry, I’ll be here and same to you”. My most favorite experience, and memorable. My lovely bear has a mission that looking after my violin.

The most difficult things when playing violin is adjusting the strings. If your strings is not correct, your song will be disaster. Until now, I still couldn’t adjust correctly, my teacher always helps me to do this. He is an amazing teacher. He self-studies five instruments, and he teaches my violin class for free. He is young and enthusiasm. He makes me believe that we don’t need talent, we just practice and work hard. Finally is my surprised gift. So sweet. My friend always cares about my violin, and he is worth for melting. Even though it’s not violin, but it reminds me that he always thinks about me.

Violin makes my life full of sound and full of surprise.


Câu chuyện của tác giả:
Tôi sinh ra không phải là một người có năng khiếu để chơi bất kì nhạc cụ hay các bộ môn nghệ thuật nào. Tôi luôn tin rằng nếu chúng ta tập luyện thật chăm chỉ chúng ta ít nhất có thể chơi một trong số các nhạc cụ. Tuy nhien một vấn đề của tôi là chi phí để học vì mẹ tôi sẽ không bao giờ chấp nhận cho tôi tiền để học nghệ thuật. Khi tôi bắt đầu học đại học, một sinh viện đã giới thiệu tôi đến với lớp học miễn phí dạy chơi vi-ô-lông. Và tất nhiên vì miễn phí, tôi chỉ mất tiền mua một cây đàn- nhạc cụ đầu tiên của tôi. Khi tôi mở hộp đàn, dường như một thế giới mới đang chào đón tôi. Sau một năm học và thực hành, tôi có thể chơi ba bản nhạc là ABC hoặc Twinkle little star, Happy birthday và Mãi Mãi. Tôi đã từng biểu diễn một lần trong ngày Nhà Giáo Việt nam với các bạn trong lớp và đó là lần đầu tiên tôi biểu diễn trên sân khấu. Tôi thì rất nhút nhat nhưng người bạn cùng lớp thì vô cùng dễ thương. Bạn ý đứng cạnh tôi và nói “Đừng lo lắng, mình đứng đây và cũng giống như bạn”. Đây là khoảnh khắc đáng nhớ nhất của tôi.

Tôi có một bạn thú bông với nhiệm vụ trông giữ cây đàn của tôi.

Điều khó khăn nhất khi chơi vi-ô-lông đó là điều chỉnh dây đàn. Nếu dây đàn của bạn không đúng, bản nhạc sẽ thành một thảm họa. Đến tận bây giờ, tôi vẫn không thể điều chỉnh được chính xác và thầy giáo phải giúp tôi làm điều này. Thầy là một người tuyệt vời. Thầy tự học 5 loại nhạc cụ và thầy dạy mà không lấy tiền. Thầy rất trẻ và có nhiệt huyết. Thầy tạo cho tôi niềm tin rằng chúng tôi không cần có tài năng, chỉ cần chúng tôi chăm chỉ và tập luyện thường xuyên.

Cuối cùng là món quà bất ngờ của tôi. Thật ngọt ngào. Bạn tôi luôn quan tâm đến cây vi-ô-lông của tôi. Mặc dù món quà không phải là cây vi-ô-lông nhưng nó luôn nhắc nhở tôi rằng anh ý luôn quan tâm đến tôi.

Cây đàn vi-ô-lông đã khiến cho cuộc đời tôi đầy ắp những âm thanh và những bất ngờ thú vị.